Thương em tôi cõng qua sông
Nước sông vừa đủ đèo bồng chút thôi
Nửa em dính với nửa tôi
Lưng em lại cõng da trời cõng mây
Nụ cười em gió ngang vai
Tiếng chân rẽ nước thành hai nụ cười
Cõng em chồng nắng lên đôi
Nhẹ như lau lách vẫy lời yêu thương
.
Em đi cha mẹ chỉ đường
Tôi đi em chỉ về phương đợi chờ
Cõng em, giờ cõng qua thơ
Thơ như sông cũ chia bờ để trôi
Trước em còn ấm sau tôi
Ngực em có lạnh bên đời không em?…
Sài Gòn 27.9.2012
Phan Thanh Cương K8
Không biết nói gì hơn hai chữ TUYỆT VỜI! Cảm ơn tác giả! 🙂 🙂
ThíchThích
Thật lắm PTC ơi!
ThíchThích